Cuối cùng đặng chẳng đừng tớ đành 'alo'
cho Em, tút quê Thanh hóa.
Dẫu có độ trễ.
Dẫu có ý đồ muốn… chạy chốn, quên đi.
Nhưng… bó tay để Tâm Hồn thêm An vui.
…
Mấy tuần trước tớ… điên đang không hỏi
Thầy Giêsu, về nhưng người nghèo- Bạn của Thầy.
Và Thầy trả lời bằng cách, cho Em hiện
ra đầu tiên…
Rồi tớ thấy có sự thôi thúc bảo gọi điện,
xem tình hình Em thế nào.
Tớ lưỡng lự
Rồi chần chừ…
Em- nhân vật trong vụn vặt ‘Liều… Theo
Chúa’ (tiếp nữa: ‘Hy Vọng Em Có Cái Kết Tin mừng’
Tớ ấn tượng Em- một Dân Thánh, một di
dân tha phương cầu thực, có thể nói đến bước đường cùng bi thương... Em vẫn tin
thác nơi Chúa, vẫn nhận ra nét Hồng Ân.
Và ít thấy than van, kể khổ, thậm chí có
sự tránh né khi đụng chạm cảnh bi thương.
Nhất là không có chuyện đổ thừa.
Em khẳng khái: Hoàn cảnh Gia đình- Tình
duyên em thế này, do Em. Do Em không chịu nghe Cha Mẹ khi Em yêu và lấy Anh
Lương dân, dẫu Anh theo Đạo…
Nói thật, khi Em cho biết được Cha xứ PL
khuyên và hỗ trợ về quê, ngay chiều tối hôm đó, tớ và một ông trùm vốn có lòng
Bác ái, đã đến khu nhà trọ Em… Mục đích định gởi cho Em chút quà, cho Baby sắp
chào đời.
Nhưng rất tiếc không gặp Em!
Chị chủ trọ nói thẳng: Biết Em chuẩn bị
về quê, mấy con nợ đến tìm… Có lẽ Em trốn, vì không có tiền trả nợ.
Những ngày đầu về quê, tớ cũng có gọi điện
xem Em thế nào nhưng không được. Sau đó, thấy Em nhắn tin ‘xin lỗi’ cho biết lý
do không nghe điện thoại. Em cảm ơn Chúa, cảm ơn các cha, Em đã về nhà bình an…
Sau khi trao dâng Em cho Chúa, xin Mẹ
Thánh đồng hành, thế là tớ ‘kết thúc’ câu chuyện của Em…
Thế mà Thầy Giêsu lại khơi dậy bảo liên
hệ với Em
...
- Alo, có phải Cô T. không?
- Đúng rồi. Nhưng ai ạ?
- Tôi, ông cha KL…
- A con nhớ rồi…
Rồi Em xin lỗi bởi điện thoại cùi bắp hỏng,
mất hết số lưu… Một chị thương cho em cái cảm ứng, gọi cho đỡ tốn tiền (dùng mạng
free)
Em cho biết, Baby sinh được bốn tháng,
con trai. Cám ơn Chúa cháu sanh mạnh khỏe, bình thường, 2,8kg.
Bố Mẹ cho Mẹ con Em ở căn nhà Ông Bà nội
xưa, mái lợp có phần xuống cấp, trận bão vừa quả, thêm tang thương…
Rồi Em nói như reo vui, mấy Chị Em hội
Phụ Nữ thương Mẹ con Em lắm, đang vận giúp Em lợp lại mái tôn. Hiện Em đang ở
nhờ nhà người khác…
Rồi Em hỏi thăm ‘chỗ cha’ tình hình dịch
Coovid thế nào…
Tớ hỏi lại…
Em nói: Chúa thương con lắm… Nghe lời
Cha, được Cha giúp đỡ (Cha xứ PL, nv), con về quê được hơn chục ngày thì dịch
bùng phát thành phố… Sau đó nhiều người muốn về cũng không được… Có về cũng rất
vất vả…
Tớ…vô duyên hỏi thăm về Chồng có liên hệ,
nhất là khi sanh Baby.
Giọng Em có âm điệu buồn, chùng hẳn xuống.
Em có liên hệ nhưng anh ấy không nghe, lại còn chặn số.
Buồn nhất, anh về quê làm đơn ly dị, bảo
Em ký…
Nhưng Em không ký… Bởi Đạo không cho, nhất
là bởi Em không muốn hai Baby mất Bố, dẫu Em biết tòa vẫn cho ly đơn phương.
(Tớ nể Em cái khoản ‘không ký’ này. Khi
ta ký, nghĩa là tấm ván cuối cùng cũng rút… Thực tế, có người không ký- mặc cho
tòa đời xử lý di đơn phương, sau khi nếm mùi tình đời đen bạc, nhờ miếng ván
còn ấy đã trở lại và xây dựng nên mái ấm gia đình…).
…
Tớ biết, Thầy Giêsu muốn tớ không phải
alo để hỏi thăm qua loa mà phải có những chia sẻ thiết thực. Một miếng khi đói…
Tớ xin Em tài khoản để ‘vâng lệnh Chúa’
muốn chuyển Em ít triệu Hồ tệ như một chút quà cho Baby…
Tớ lại thấy em nghẹn lời, có ngấn nước mắt.
…
Tớ thật có lỗi với Em…
Đáng ra tớ phải chuyển ngay…
Giúp người nghèo như chữa lửa, nhất là
lúc Em mới sanh, ít nhiều ảnh hưởng cơn bão vừa qua… Thế mà phải mất mấy ngày tớ
mới nhờ người ‘bắn’ trực tiếp qua tài khoản đến Em (Tài khoản tớ thường luôn
trong tình trạng… rỗng ruột, muốn gởi phải xuống thị tứ, vào ngân hàng chuyển
trực tiếp. May quá có chủ làm trầm vào Nhà xứ).
Em nhận được, nhắn tin làm … Tớ hết hồn:
‘Con cảm ơn cha. Cả cuộc đời này con nợ
cha nhiều lắm’
Tớ vội nhắn lại, đính chính:
‘Cô nói gì quá thế… Không có nợ nần gì ở
đây. Cô Tạ ơn Chúa nhé. Tất cả là của Chúa. Nếu Cô nhớ kẻ hèn này, xin Cô Tạ ơn
Chúa và cho ‘hắn’ một Kinh Kính Mừng nhé’
…
Năm nay đứa con trai lớn Em vào lớp một
Em lại chưa có sổ xác nhận hộ nghèo khó.
Em đang lo lắng tiền đóng học cho con, dẫu
biết nhà nước miễn tiền học phí.
Cái lo lắng của Em có cơ sở, vẫn cứ tái
diễn ‘đúng quý trình’, bao năm nay.
Bởi tiền học phí được miễn chỉ bằng cái
móng tay, còn bao nhiêu phí - qũy khác có khi to cả con bò phụ huynh phải cày
đóng.
Lm. Đaminh Hương Quất