
Mười lăm tháng qua là thời
gian khủng hoảng và nhiều gay go đối với đất nước chúng ta [Hoa Kì], và là một
thử thách đặc biệt đối với người Công Giáo. Trong suốt giai đoạn COVID kinh
khủng này, nhiều người trong chúng ta bị buộc ngưng tham dự Thánh lễ và Rước
lễ. Thật vậy, vô số Thánh lễ và việc tôn
sùng Thánh Thể được thực hiện trực tuyến, cám ơn Chúa vì điều này. Nhưng các
tín hữu đã biết tận xương tủy rằng sự tham dự trực tuyến như thế tuyệt đối không
thay thế cho việc tham dự thật. Bây giờ các cửa nhà thờ đang bắt đầu mở rộng,
tôi muốn thúc giục mọi tín hữu đọc những lời này: Hãy trở lại với Thánh lễ!
Tại sao Thánh lễ có tầm
quan trọng quyết định như thế? Công đồng Vaticanô II dạy cách xác tín rằng Bí
tích Thánh Thể là “nguồn mạch và tột đỉnh đời sống Kitô hữu” – điều đó có nghĩa
là: Kitô giáo đích thực phát xuất từ Thánh Thể và quy hướng về Thánh Thể.
Thánh Thể là khởi nguyên và cùng tận của đời sống tâm linh, vừa là con đường
vừa là cùng đích của người môn đệ Chúa Kitô. Các Giáo phụ đã mạnh mẽ dạy rằng
Bí tích Thánh Thể là lương thực ban sự sống đời đời. Các ngài muốn nói rằng
theo mức độ chúng ta tiếp nhận Mình và Máu Chúa Giêsu, chúng ta được chuẩn bị
sẵn sàng cho cuộc sống với Ngài ở đời sau. Thánh Tôma Aquinô đã nói rằng tất cả
các Bí tích khác chứa đựng quyền năng của Chúa Kitô (virtus Christi) còn
Bí tích Thánh Thể chứa đựng chính Chúa Kitô (ispe Christus) – và điều
này giúp giải thích lí do thánh Tôma không thể dâng Thánh lễ mà không đầm đìa
nước mắt. Chính nơi Thánh Lễ mà chúng ta được ban đặc ân lãnh nhận tặng phẩm có
một không hai này. Chính nơi Thánh Lễ chúng ta nhận được thứ lương thực không
thể thiếu. Không có Thánh Thể, tâm linh chúng ta chết đói.
Nếu tôi mở rộng phạm vi một
chút, tôi xin nhắc lại rằng, cách chung, Thánh Lễ là nơi dành riêng để gặp gỡ
Chúa Giêsu Kitô. Trong Phụng vụ lời Chúa, chúng ta không đơn thuần nghe những
lời của con người do các thiên tài thi ca soạn ra, mà đúng hơn là lời của Ngôi
Lời. Trong các bài đọc, đặc biệt bài Tin Mừng, chính Chúa Kitô nói với chúng
ta. Phần chúng ta, chúng ta thưa lại với Người, bước vào bên trong cuộc đối
thoại với Ngôi Hai trong Ba Ngôi Thiên Chúa. Rồi tiếp đến, trong Phụng vụ Thánh
Thể, cũng chính Chúa Giêsu, Đấng đã mở lòng với chúng ta, hiến dâng Mình và Máu
của Người cho chúng ta hưởng dùng. Trước khi lên thiên đàng, hoàn toàn không
thể có sự hiệp thông nào khác thân tình hơn với Chúa Phục Sinh.
Tôi nhận thấy trong thời
COVID này nhiều người Công Giáo dần dần quen với sự dễ chịu khi tham dự Thánh
Lễ trực tuyến bởi được thoải mái trong nhà riêng, không phải phiền phức ở bãi
đậu xe đông đúc, con nít khóc la, hàng ghế chật ních. Nhưng một điểm then chốt
của Thánh Lễ chính là chúng ta đến với nhau để làm thành một cộng đoàn. Khi
chúng ta nói, cầu nguyện, hát, và xướng đáp với nhau, chúng ta nhận ra căn tính
của mình là Thân Thể Mầu Nhiệm của Chúa Giêsu. Trong lúc cử hành phụng vụ, linh
mục thực hiện chức năng với tư cách của Chúa Kitô (in persona Christi),
còn những người đã được rửa tội khi tham dự nối kết chính mình một cách biểu
trưng với Chúa Kitô là đầu và cùng nhau tiến dâng sự thờ phượng lên Chúa Cha.
Có một sự tương tác giữa linh mục và giáo dân trong Thánh lễ rất đỗi quan trọng
mặc dù thường không được chú ý tới. Ngay trước lời nguyện trên lễ vật, linh mục
nói: “Anh chị em hãy cầu nguyện, để hi lễ của tôi cũng là của anh chị em được
Thiên Chúa là Cha toàn năng chấp nhận”, và giáo dân đáp lại: “Xin Chúa nhận hi
lễ bởi tay cha, để ca tụng tôn vinh danh Chúa, và mưu ích cho chúng ta cùng
toàn thể Hội Thánh Người”. Ngay lúc đó, đầu và các chi thể kết nối với nhau một
cách có ý thức để làm nên một hi lễ hoàn hảo dâng tiến Chúa Cha. Vấn đề là điều
này không thể xảy ra khi chúng ta bị phân tán trong nhà riêng của mình và ngồi
trước màn hình máy tính.
Nếu tôi nói về tầm quan
trọng của Thánh lễ bằng một hình thức tiêu cực hơn, Hội Thánh đã dạy cách vững
chắc rằng người Công Giáo đã được rửa tội có bổn phận đạo đức phải dự lễ Chúa
Nhật, và việc cố ý bỏ lễ, không có lí do chính đáng, là tội trọng. Tôi hiểu
rằng những lời này làm cho nhiều người ngày nay khó chịu, nhưng nó không có ý
như vậy, bởi vì nó hoàn toàn phù hợp với mọi điều chúng ta đã nói về Thánh lễ
cho tới điểm này. Thật vậy, nếu Phụng vụ Thánh Thể là nguồn mạch và tột đỉnh
của đời sống Kitô hữu, là cuộc gặp gỡ đặc thù với Chúa Giêsu Kitô, là thời điểm
Thân Thể Mầu Nhiệm tự biểu lộ trọn vẹn nhất, là đón nhận Bánh Bởi Trời – thì,
nói theo nghĩa thiêng liêng, chúng ta tự đặt mình vào mối nguy hại vô cùng lớn
khi chủ động tránh xa Thánh lễ. Như một bác sĩ lưu ý bạn đang gây hại cho cuộc
sống của mình do ăn các loại thức ăn nhiều chất béo, hút thuốc, và không chịu
tập thể dục, cũng vậy vị bác sĩ linh hồn sẽ nói với bạn rằng việc bỏ tham dự
Thánh lễ đang làm tổn hại sức khỏe tâm linh của bạn. Dĩ nhiên, như tôi nhắc
đến ở trên, luật Hội Thánh vẫn luôn là một cá nhân có thể quyết định không đi
Lễ vì những lí do chính đáng – và dĩ nhiên điều này vẫn còn được áp dụng trong
những ngày đại dịch đang dần dịu đi.
Nhưng xin hãy trở lại với
Thánh lễ! Tôi xin đề nghị bạn dẫn theo một người, là người đã vắng quá lâu
hoặc có thể đã chìm sâu trong sự thoải mái suốt thời Covid. Hãy để cho nỗi khao
khát Thánh Thể của bạn đánh thức thôi thúc truyền giáo trong bạn. Hãy rước
những người từ khắp các nẻo đường lớn nhỏ; hãy mời các đồng nghiệp và các thành
viên trong gia đình bạn; hãy gọi các trẻ em dậy vào sáng Chúa Nhật; hãy tắt máy
tính. Hãy trở lại với Thánh lễ!
Biên
dịch: Việt Tâm