 Ảnh: internet
|
Thiên
Chúa là Tình Yêu, Ngài đã tạo dựng và chăm sóc con người, nhất là luôn muốn con
người không những sống mà còn sống dồi dào trong tình yêu hỗ tương giữa Chúa
Cha và Chúa Con trong Chúa Thánh Thần. Ngài không muốn con người phải hư mất
hay bị diệt vọng, nhưng muốn con người đạt tới cùng đích là sống viên mãn tràn
đầy.
Chúa
là mục tử chúng ta là chiên
Lời
Chúa qua miệng tiên tri Isaia nói : “Các ngươi là chiên của Ta. Các ngươi,
những phàm nhân kia, các ngươi là chiên trong đồng cỏ của Ta. Và Ta là Thiên
Chúa của các ngươi” (Ed 34,31). Thiên Chúa tự ví mình là " mục
tử, người chăn chiên" và dân Israel được Chúa chọn là
chiên của Chúa. Hình ảnh thật là đẹp.
Thánh
Vịnh 22 tán tụng Thiên Chúa, Mục Tử nhân lành, lo cho đoàn chiên có cỏ non, nước
ngọt và bóng mát, che chở chiên khỏi sói dữ và quân trộm cướp. Tác giả Thánh Vịnh
cảm nghiệm rằng, được sống dưới sự chăn dắt của Chúa thì sẽ không thiếu chi và
không còn phải sợ gì : “Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi. Trên
đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người
hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng” (Tv 22, 1-3). Ðiều này có
nghĩa là Thiên Chúa muốn hướng dẫn chúng ta tới các đồng cỏ tốt tươi, nơi chúng
ta có thể được nghỉ ngơi bồi dưỡng.
Chúa
là Mục Tử tốt lành, đầy yêu thương và trách nhiệm. Ngài luôn chăm sóc, nuôi dưỡng,
bảo vệ và làm cho đàn chiên ngày càng phát triển. Tình mục tử của Thiên Chúa
không đơn giản là thương cảm đối với sự khó khăn của con người, nhưng là thái độ
của một Vì Thiên Chúa đối với con người và lịch sử của loài người.
Chúng
ta được Chúa chăm sóc và bảo vệ
Thiên
Chúa không chỉ là Đấng dẫn dắt dân, hơn thế nữa còn là Đấng trao ban sự sống
cho dân : “Ta sẽ quy tụ phần còn lại của đoàn chiên Ta từ khắp các xứ
mà Ta đã phân tán chúng, Ta sẽ lùa chúng về đồng cỏ, để chúng lớn lên và tăng số”
(Gr 23, 3). Chúa luôn bảo vệ giữ gìn. Chúa đặt một số người gọi là mục tử để trực
tiếp thay Chúa chăn dắt đoàn chiên. Những người này sống nhờ đoàn chiên cho sữa,
thịt, len, nên bổn phận đầu tiên là phải biết chăm lo cho chiên khỏe mạnh, có đủ
đồng cỏ xanh tươi và nước mát, cũng như những điều kiện cần thiết cho chiên. Họ
thừa lệnh của Chúa lo cho dân Chúa, và phải trả lẽ trước mặt Thiên Chúa, chứ
không phải là kẻ có toàn quyền muốn làm gì thì làm, tác oai tác quái thế nào
cũng được.
Thức
tế, có những người không chu toàn nhiệm vụ cao quý này nên Chúa mới mạnh mẽ quở
trách: “Khốn cho các mục tử Israel, những kẻ chỉ biết lo cho mình! Nào mục tử
không phải chăn dắt đàn chiên sao? Sữa các ngươi uống, len các ngươi mặc, chiên
béo tốt thì các ngươi giết, còn đàn chiên lại không lo chăn dắt. Chiên đau yếu,
các ngươi không làm cho mạnh; chiên bệnh tật, các ngươi không chữa cho lành;
chiên bị thương, các ngươi không băng bó; chiên đi lạc, các ngươi không đưa về;
chiên bị mất, các ngươi không chịu đi tìm. Các ngươi thống trị chúng một cách
tàn bạo và hà khắc. Chiên của Ta tán loạn vì thiếu mục tử và biến thành mồi cho
mọi dã thú, chúng tán loạn. Chiên của Ta tản mác trên các ngọn núi, trên mọi đỉnh
đồi...” (Ed 34,2-7).
Vì muốn
bảo vệ đoàn chiên, Chúa phán thế này: “Đây Ta chống lại các mục tử. Ta sẽ
đòi lại chiên của Ta; Ta sẽ không để chúng chăn dắt chiên, và các mục tử sẽ
không còn lo cho mình. Ta sẽ giải thoát các chiên của Ta khỏi miệng chúng, để
chiên của Ta không còn làm mồi cho chúng nữa” (Ed 34,8-10).
Tình
mục tử ấp ủ đoàn chiên. Thiên Chúa không đành để chiên tan tác, chính Ngài gửi
Đấng Cứu Thế đến trực tiếp chăm sóc chiên : “Chính Ta sẽ quy tụ đoàn chiên
Ta còn sót lại từ khắp mọi miền Ta đã xua chúng đến. Ta sẽ đưa chúng về đồng cỏ
của chúng; chúng sẽ sinh sôi nảy nở thật nhiều...Ta sẽ làm nẩy sinh cho nhà
Đa-vít một chồi non chính trực…Chồi non của nhà Đavít ấy là Đức Giêsu Kitô”,
Ngôi Lời Con Thiên Chúa nhập thể làm người, là Mục Tử Nhân Lành hiến mạng sống
cho đàn chiên, chịu sát tế để cứu chuộc nhân loại.
Chúa
Giêsu, vị mục tử nhân lành
“Chúa
Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không
người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều” (Mc 6, 34).
Cảnh
đàn chiên không người chăn giống như “rắn mất đầu” là tình trạng khủng hoảng,
nô lệ cho những lạc thuyết, làm mồi ngon cho những xu hướng xấu và tệ nạn.
Không có Chúa Kitô, Vị Mục Tử dẫn đầu, Giáo Hội sẽ mất phương hướng, dễ lầm lạc,
sợ hãi, kinh hoàng, thiếu sự chăm sóc, yêu thương, bị đe dọa bởi nanh vuốt của
sói dữ, kẻ thù. Không được chăn dắt, điều đó cũng đồng nghĩa với việc “không được
giáo dục” và trở thành mồi ngon cho những thù địch. Ma quỷ, thế gian, xác thịt
luôn là những kẻ thù nhạy bén, chắc chắn sẽ không buông tha đàn chiên và chúng
sẽ tìm mọi cách để xâu xé, hãm hại đoàn chiên.
Chúa
Giêsu xuất hiện như hiện thân của sự quan tâm, ân cần của Thiên Chúa đối với
nhân loại. Người hiểu rõ tình trạng khốn khổ của đàn chiên không có chủ chăn “Chúa
động lòng thương”. Chúa dẫn chiên đến đồng cỏ xanh tươi, gần bên suối mát để
chiên được no thỏa uống tận nguồn suối nước trường sinh.
Không có Chúa Kitô hướng
dẫn, chúng ta không thể tìm được hướng đi đúng. Xa Chúa Giêsu và lìa khỏi tình
yêu của Người, chúng ta sẽ đánh mất chính mình. Có Chúa Giêsu ở bên, chúng ta
có thể tiến bước một cách chắc chắn, vượt qua các thử thách, tiến lên trong
tình yêu. Hãy an tâm, vì Chúa luôn chăm sóc giữ gìn, không đành để mất một ai,
miễn sao chúng ta biết luôn lắng nghe theo tiếng Chúa.
Lm. An-tôn Nguyễn Văn Độ