Cha Guillaume Conquer là một linh mục trẻ thuộc Hội Thừa sai Paris (MEP), đã ở Campuchia gần hai năm qua. Ngoài hoạt động mục vụ, cha còn phụ trách trang tiếng khmer của Wikipedia. Cha chia sẻ về những thách đố và hy vọng trong khi loan báo Tin Mừng qua văn hoá, ngay cả khi bách khoa toàn thư trực tuyến “không phải là một công cụ để chiêu dụ tín đồ, nhưng là một công cụ tìm kiếm Chân Lý”.

Ảnh: Asianews
Là một nhà truyền giáo trẻ của Hội Thừa
sai Paris, cha Guillaume Conquer được truyền chức linh mục tại Giáo phận của
công quốc Monaco và sau đó đến Campuchia thi hành sứ vụ loan báo Tin Mừng. Hiện
nay, cha đang dấn thân hoà mình trong cánh đồng truyền giáo tại làng Chom Lak,
hướng dẫn đàn chiên bé nhỏ khiêm tốn.
Là biên tập viên của Wikipedia từ năm
2008, vào ngày 17/8 vừa qua, cha Conquer đã tổ chức một hội thảo trực tuyến về
Wikimania với 15 người tham dự. Wikimania là một hội nghị thường niên nhằm tôn
vinh khả năng tự do tiếp cận kiến thức nhờ các tình nguyện viên khắp nơi trên
thế giới. Được tổ chức và tài trợ bởi Tổ chức Wikimedia, lẽ ra năm nay, hội thảo
sẽ diễn ra tại Bangkok nhưng đã được chuyển sang trực tuyến từ Campuchia theo ý
muốn của cha Conquer.
Cha cho biết, trang Wikipedia tiếng
Khmer đã được tạo ra cách đây 15 năm, nhưng từ năm 2016, số biên tập viên đã giảm.
Hiện nay trang này phụ thuộc vào thế hệ trẻ để phát triển. Mục tiêu của cha là
tăng gấp đôi số lượng bài viết của trang trong năm tới.
Khi được hỏi sứ vụ của cha có liên quan
gì đến Wikipedia? Cha giải thích: “Điều này thực tế có liên quan đến một truyền
thống lâu đời của pháp. Vào thế kỷ 19, tại châu Á, các học giả quan tâm đến tiếng
Pali và tiếng Phạn, như tại châu Âu là tiếng Latinh. Tiếng Campuchia là ngôn ngữ
nói, phổ biến. Các cuốn từ điển tiếng Pháp-Khmer đầu tiên được các nhà truyền
giáo thực hiện và một số cuốn chính xác đến mức chúng vẫn được sử dụng cho đến
ngày nay. Công việc của tôi với WIkipedia cũng vậy. Đó là một nhiệm vụ to lớn,
nhưng nó đang sống”.
Tới đây, mọi người có thể đặt ra câu hỏi
khác: “Nhưng trong từ điển, đâu là sứ vụ?”. Linh mục truyền giáo 32 tuổi giải
thích tiếp: “Đó là sự nhập thể của Ngôi Lời. Kiến thức trở thành xác phàm”.
Nhưng cha cũng chỉ ra: “Wikipedia không phải là công cụ phù hợp để chiêu dụ tín
đồ. Thành công của nó được đưa ra bởi quan điểm trung lập. Đó là không gian
dành cho kiến thức, không phải để rao giảng. Và điều này vẫn là một thách đố lớn.
Tôi đã viết trang về thánh Tôma Aquinô. Nhưng làm thế nào để người Campuchia hiểu
rằng vị thánh này đã cách mạng hóa triết học? Điều này không dễ dàng”.
Cha cho biết, còn có những khó khăn khác
liên quan đến ngôn ngữ. Ví dụ, trong làng mọi người rất tôn trọng cha, nhưng
khi cha đi ra ngoài họ không biết ứng xử với cha như thế nào. Đối với một tín đồ
Phật giáo, linh mục nghĩa là gì họ vẫn chưa hiểu thấu đáo. Do đâu mà Giáo hội
đã đến một đất nước có lịch sử phong phú như vậy? Đôi khi rất khó dịch ngay cả
những khái niệm cơ bản của Kitô giáo cho người dân.
Rồi còn có khó khăn về vật chất. Đa phần
người dân không có máy tính. Mỗi tháng, trang có 3 triệu lượt truy cập, nhưng
chỉ có khoảng chục người đóng góp cho lĩnh vực này. Cha khám phá nhiều điều khi
xem dữ liệu của những người truy cập các trang Wikipedia tiếng Campuchia, như độ
tuổi, nội dung quan tâm. Người Campuchia quan tâm đến lịch sử, các chính trị
gia của họ. Mọi người sử dụng điện thoại, nhưng trong các trường học không có
phòng máy. Bên cạnh đó còn có những thách đố do đại dịch gây ra, như tỷ lệ học
sinh bỏ học và sợ hãi do chính phủ siết chặt các quy định. Trong chế độ Khmer Đỏ,
các trường học đã từng bị đóng cửa trong bốn năm. Mọi người sợ rằng điều tương
tự có thể xảy ra hoặc chính phủ sẽ không nói sự thật về số người chết vì
Covid-19”.
Và cuối cùng là khó khăn về kinh tế. Vì
chính phủ Campuchia yêu cầu phải thực hiện cách ly ít nhất trong 2 tuần khi đến
đất nước này, vì vậy không có khách du lịch. Tất cả những người làm việc trong
lĩnh vực này đều đã không còn việc làm.
Cha nói: “Các sự kiện lớn bị cấm, nhưng
chúng tôi vẫn tiếp tục cử hành Thánh lễ.
giáo xứ của tôi, có 20 người, thực tế là một ngôi nhà bình thường của
người dân Campuchia! Nhưng chưa bao giờ có nhiều Kitô hữu trong cả nước và khắp
các tỉnh thành như vậy. Đó là một khoảnh khắc duy nhất đối với Giáo hội. Chúng
tôi nhận ra mình đang sống trong một thời điểm hồng ân”.
Ngọc Yến